Phần VIII: TỘI LỖI

Sau sự cố đấy em và tôi đều bước vào kỳ thi học kỳ thế nên chúng tôi đều tập trung ôn thi chỉ thỉnh thoảng gặp nhau và chủ yếu là điện thoại cho nhau. Cháu tôi cũng tập trung cho thi tốt nghiệp nên tạm hoãn việc dạy kèm qua internet. Tổi trở nên rảnh rang hơn nên thời ngoài thời gian dành cho ôn thi tôi vẫn tiếp tục cập nhật những điều mới mẻ trên các website có nội dung không lành mạnh.

Đêm đêm tôi vẫn mơ về em người con gái tôi yêu, mơ về cô cháu gái xinh đẹp với thân hình bắt mắt và giọng nói trong trẻo, rồi lịm đi trong những cơn mê man về các tư thế làm tình mà trí tưởng tượng của tôi có thể tự vẽ ra trong mơ.

Kỳ thi kết thúc cũng là lúc tôi thấy mình hừng hực ham muốn hơn bao giờ hết, nhưng em của tôi thì bận rộn và lúc nào cũng sẵn sang sạc cho tôi những bài giảng về tình yêu trong sáng, răn đe tôi bởi những đòi hỏi có phần đi quá giới hạn em cho phép. Nên tôi chỉ biết tìm về với căn phòng riêng nơi những cơn mộng tinh xuất hiện, mò vào nhà wc nơi những lần tự sướng ngày một dày đặc hơn.

Cuối cùng thì nghỉ hè cũng đến, em của tôi mang màu áo xanh tình nguyện đi lên miền tây bắc của tổ quốc, mặt e rạng rỡ miệng e nói cười như chim sáo sậu trong ngày lên đường. Em ôm và hôn lên má tôi ngày tôi ra tiễn, khối kẻ đứng nhìn với niềm ghanh tị còn tôi thấy nụ hôn của e nhạt nhòa quá, nhạt vì thấy e hớn hở khi xa tôi, nhạt vì những niềm khao khát thầm kín trong tôi còn hơn cả một nụ hôn ấy. Em lên xe cánh tay nhỏ bé vẫy vẫy ra ngoài cửa xe cho đến khi khuất hẳn trong đường phố đông đúng và bụi mù.

Đạp nhẹ con chiến mã về nhà lòng tôi chợt thấy trống vắng lạ thường, nhưng về đến nhà tôi đã thấy lòng mình phơi phới trở lại sau 1 cú điẹn thoại. Vẫn là tiếng “alo” trong trẻo và đầy tinh nghịch như mọi hôm nhưng hôm nay giọng của cháu tôi như mở ra trong tôi một niềm vui mới. Tôi phấn khởi hẹn cháu qua điện thoại ngày mai cậu về nhà cụ(ông nội) và cháu cũng sẽ khăn gói xuống ở đấy để hai cậu cháu ôn thi. Và cái chiến dịch còn dang dở ngày nào lại bắt đầu trỗi dậy trong tôi. Tôi từ từ sửa soạn đồ đạc để về quê, tuy bề ngòai tôi bình thản gói ghém đồ đạc nhưng bên trong tôi cái khao khát chiếm đọat và thỏa mãn đã lớn hơn rất nhiều


Chiếc xe khách khởi hành từ bến xe Giáp Bát bắt đàu lăn bánh, những tia nắng sớm xuyên qua cửa kính rọi vào chỗ tôi ngồi như muốn soi sáng cái tâm trí đang mải mê nghĩ về những ham muốn đầy tội lỗi. Rồi tia nắng ấy cũng cao dần lên theo thời gian xe chạy và thoát dần khỏi chỗ tôi ngồi như một sự rời bỏ đầy bất lực. Xe không đông lắm trên chiều đi về chỉ có những chuyến xe ngược chiều là chật nich những sĩ tử lên Hà Nội ôn thi mang theo những khát vọng của bản thân, niềm hy vọng của gia đình và danh vọng trong tương lai. Tài xế thì cho xe chạy chầm chậm để cố bắt thêm khách còn anh lơ xe hò hét bên cửa lên xuống để bắt khách và mời chào khách. Tất cả những khung cảnh ấy cho tôi thấy được sự khắc nghiệt của cuộc sống, những sĩ tử cố gắng chen chân vào đại học cũng như anh lơ xe chen chân trên đường để cố kiếm lấy những đồng tiền đánh đổi bằng mồ hôi công sức của mình.

Tôi mỉm cười tự thấy mình suy nghĩ vẩn vơ và triết-mác quá. Khe khẽ vặn nhỏ cái volume của chiếc walkman quen thuộc đang chạy bài Don’t wana lose you now của BSB. Khẽ kéo chiếc mũ luỡi trai xuống ngang mắt tôi nhắm mắt lim dim chìm vào giấc ngủ trong giai điệu của bài hát.

Chiếc xe giật lên khi đi phải ổ gà khiến tôi tỉnh giấc, mở mắt nhìn qua cửa sổ tôi đã thấy hai bên đường là các cánh đồng lúa chin vàng, thấp thóang trên những cánh đồng là những chú bù nhìn rơm đủ loại làm từ nhiều chất liệu khác nhau để giúp xua chim sà xuống ăn lúa. Tôi thầm nghĩ “ Sắp về đến nhà rồi! nhanh thật” tôi vội vàng vươn người lên cho xương cốt thư giãn thu gọn cái walkman và với cái balo trên đầu xuống cho vào rồi khẽ gọi anh tài xế “Anh ơi đến đầu xóm 6 cho em xuống nhé!” Tiếng anh tài xế đáp lại uể oải vì phải lái suốt chặng đường dài “Được rồi ra ngồi đầu xe đi”. Lách mình khỏi hàng ghế tôi đi lên đầu xe ngồi. Nhìn qua cửa xuống tôi thấy con đường làng quen thuộc giờ đang trải đầy rơm, lác đác đã có nhà chở lúa về nhà! Những con trâu trong vụ mùa béo căng múp míp sừng đen láy và làn da đen trơn bóng. Hơn 5 tháng trôi qua đường làng vẫn vậy chưa có gì đổi mới hơn so với ngày tết.

Chiếc xe chạy hơi chậm lại, a lơ xe mở cửa rồi vẫy tôi bảo tôi nhảy xuống. Xe chạy quá nhà chú tôi mất 1 đoạn tôi ngao ngán lắc đầu rồi đi bộ về phía chú! Một vài người trong làng đi qua nhận ra tôi chào và hỏi thăm bố mẹ. Toi mặc dù chẳng biết họ là ai cũng khẽ nhoẻn miệng cười và chào hỏi lại. Tiéng họ vọng lại từ phía sau tuy nhỏ nhưng tôi vẫn nghe rõ “Chà đích tôn nhà ông G ngày càng lớn và đẹp trai nhỉ!”. Khẽ cười sung sướng nhưng tôi vẫn giữ cho mình một khuôn mặt tỏ vẻ không quan tâm.

Bước đến đầu ngõ nhà chú đã thấy con gái út chú đang nhảy lò cò với mấy đứa bạn. Thấy tôi nó nhào tới “Ah anh H! Anh H về” rồi lao vào bám lấy chân tôi vòi quà. Lấy gói kẹo đưa ra cho nó mới được nó buông tôi bước tiếp vào trong nhà chú. Một giọng nói từ bờ ao vang ra “Ái chà! Đích tôn về thăm ông nội đấy hả” tôi nhìn sang ngượng ngùng chào thím “Cháu vừa về xong thím ạ! ở nhà mọi người khỏe cả chứ ạ?” Thím đon đả “Mọi người vẫn khỏe cháu ạ! Thế bố mẹ ở trên đấy vẫn đi làm đều chứ hả? Không đưa cô nào về ra mắt ông nội ah? Tuổi này ở làng là phải 2 con rồi đấy chứ” Tôi lè lưỡi lắc đầu “ Xấu zai như cháu ma nào nó thèm hả thím” Thím bật cười “Chỉ khéo mồm! vào rửa rửa qua cái mặt đi”


Như thường lệ tôi rửa mặt lau qua người dưới làn nước giếng mát lạnh quê nhà rồi khẽ khàng vượt rào đi sang nhà ông! Ông bất ngờ khi thấy tôi xuất hiện vì tôi về không báo trước. Ông vui lắm cười móm mém rồi xoa đầu tôi, hai cánh tay gầy guộc ôm lấy tôi như muốn thể hiện tình yêu với thằng cháu đích tôn của ông. Bà cũng chạy từ bếp lên nhìn tôi đầy ngạc nhiên và vui lắm.

Tôi về chơi hai ông bà cười nói cả ngày! Hỏi tôi đủ thứ chuyện mặc dù tôi tin chắc chỉ đến tuần sau là quên hết. Cất gọn đồ đạc và quần áo tôi  lấy chiếc điện thoại bụi bặm trong góc nhà vì ông và bà chả mấy khi dung quay số cho bố báo là tôi đã về đến nhà. Sau đấy là quay số cho cô cháu gái, giọng nó nhí nhảnh trong đt làm tôi quyên đi cảm giác mệt nhòai sau một chuyến đi dài “ cậu về rồi cơ ah? Nhanh thế! Thế mai cháu xuống rồi ở nhà cụ luôn cậu nhé! Chiều tối mẹ cháu về cháu sẽ xin phép” Tôi gật gù hài lòng buôn thêm dăm ba câu với nó rồi cúp máy.

Tôi lấy bộ đồ rồi xách nước vào nhà tắm để tận hưởng dòng nước mát lạnh của làng quê trong ngày hè oi bức. Tôi xối nước tắm rửa xong rồi vào nhà ngồi đàm đạo với ông về học hành chí hướng và các vấn đề họ hàng khác. Đến khi bà dọn mâm ra đã gần 7h tối, 2 ông bà và tôi ăn cơm bên ánh đèn điện tù mù vì điện yếu(ngày đấy ở quê điện thường rất yếu). Vừa dọn mâm tôi đã thấy tiếng xe máy ngòai ngõ rồi cháu tôi và mẹ Lan xuất hiện. Nó hí hửng chạy vào kêu ầm lên “Cậu ơi! Cậu ơi! Đâu rồi! Mẹ cháu cho cháu đến luôn đấy” tôi khẽ cười xoa vào mái tóc mượt mà của Lan mà mắng yêu “làm gì mà như trẻ con thế! Lớn tướng rồi! không vào chào ông bà đi” Lan khẽ kêu “Chết cháu quên mất” rồi lẹ làng chuồn vào trong nhà cất giọng trong trẻo chào ông bà.

Mẹ Lan dựng xe rồi vào theo sau xách theo 1 lô lốc đường sữa các thứ để tẩm bổ rồi vào chào ông bà. Khi mọi người đã yên vị chị bèn nói “Lan cứ đòi xuống đây để cậu dạy kèm! Chị cũng rất ủng hộ lên bảo Lan đi luôn chứ chờ mai thì mất thời gian quá! Chị tin tưởng ở cậu nên cậu nhớ kèm Lan cho cẩn thận! Quần áo Lan mang đây cả rồi! Cho Lan ngủ ở đây với ông bà luôn! Đến ngày đi thi thì chị cũng giao cho cậu đưa Lan đi thi giúp chị!” Tôi vâng dạ rồi nói “Thực ra L nhà mình học khá tốt rồi xuống đây em chỉ giúp thêm một số thứ về các kinh nghiệm thi cử và tâm ly đi thi cho vững hơn là được” nghe thế cháu tôi khẽ hé hàmg răng trắng bóc đều tăm tắp như ngô cười nhìn tôi còn mẹ Lan thì nói “Tùy hai cậu cháu! Nhớ là bảo nhau học để thi đỗ đấy không là chị chả biết chui vào đâu mà trốn đâu” Rồi chị dặn dò thêm con cháu tôi về việc ăn uống dọn dẹp, nói chuyện với ông bà nội 1 lúc rồi chị cũng xin phép ra về kẻo muộn.

Sau khi tôi tiễn chị đi rồi! vào nhà đã thấy tiếng nước trong nhà tắm dội ào ào. Tôi chắc là con cháu tôi đang tắm nên nằm dài trên võng nghe nhạc. Đang nghe nhạc và lim dim tôi chợt thấy có một mùi hương như hương hoa nhìa xộc thẳng vào mũi tiếp đấy là hai chiếc tai nghe bị giật ra và 1 giọng nói vang lên như chuông “Nghe nhạc gì thế? Để cháu nghe thử xem nào? Chắc lại BSB chứ gì” rồi Lan cắm tai nghe vào và gật gù ra vẻ ta đây đóan chuẩn quá. Lúc này tôi mới nhìn kỹ nó.

Dù dưới ánh đèn điện mù mờ nhưng vẫn thấy ở Lan toát ra một vẻ đẹp vừa khiêu gợi vừa ngây thơ trong sáng. Vẫn hàng mi cong vút bên đôi mắt to tròn, cái sống mũi thẳng tắp, khuôn mặt trái xoan, bờ môi cong nũng nịu, hàng răm trắng bóc. Mái tóc đã dài hơn trước khẽ buôn dài trước ngực. Những giọt nước từ tóc thấm vào cái áo phông Lan dang mặc làm lộ ra chiếc áo lót và bộ ngực căng phồng đầy sức sống. Chiếc quần lửng của Lan dường như quá ngắn bởi đôi chân dài miên man trắng trẻo và không gợn 1 vết sẹo, cái eo thon thả và phẳng lì.

Khi Lan khẽ quay lưng lại tôi thấy bộ mông của Lan như muốn làm nổ tung đôi mắt tôi, Lan căng tròn dưới cái quần lửng và rung rinh nhè nhẹ theo cử động của nó. Mặc dù vừa tắm nước lạnh nhưng không hiều sao người tôi cứ nóng ran tim đập thình thịch mồm miệng cảm thấy khô khốc. Khẽ nuốt nước bọt vào họng tôi giả vờ xông đến cướp lại chiếc máy nghe nhạc vừa hét “Trả cậu dây không được nghe cái đấy đâu” thấy tôi nói thế Lan càng tò mò vì không biết trong đĩa có những bài gì bèn cố giữ.

Tôi cứ xông vào cái walkman thì ít mà cố tình va chạm với Lan càng nhiều. Khi Lan ngửa người đưa tay ra sau thì tôi rướn lên với, cả cái ngực của tôi như tì vào ngực Lan, đùi tôi cạ vào cái chân dài mien man ấy. Khi Lan quay người chạy tôi đuổi theo ôm vào eo Lan giữ lại 1 tay cố với lấy chiếc walkman nhưng cả người tôi lại áp vào tâm thân nõn nà ấy. Va chạm nhiều vào những chỗ nhạy cảm khiến nó cảnh giác dần và rút cuộc không đùa nữa mà vứt trả lại cho tôi với cái giọng xẵng xuống “Trả co cậu đấy” rồi nó vào nhà soạn đồ đạc sách vở quần áo ra.

Thấy nó có vẻ lầm lì tôi không dám nói thêm gì nên vuốt nhẹ tóc nó rồi bảo cháu cứ ngủ ở giường cậu. Để ông bà ngủ giường ông bà. Cậu sang nhà cậu Q(em họ tôi) ngủ rồi sáng sáng về đây kèm cháu. Nó suy nghĩ 1 lúc rồi bảo “Vâng thế cũng được ạ” rồi lại cúi đầu soạn quần áo và sách vở. Tôi cũng thấy không nên nán lại bèn vác cái walkman vượt rào sang nhà ông chú để ngủ với thằng em. Vừa đi vừa nghĩ “Mình đã quá chủ quan và nôn nóng quá! Phải từ từ lại thôi” rồi chép miệng tiếc nuôi….

0 nhận xét: